Mẹ
một vị thánh hiền
Con sẻ không đợi một
ngày kia
Khi mẹ mất đi mới giật mình khóc
lóc
Những dòng sông trôi
đi có trở lại bao giờ
Con hốt hoảng giữa
dòng thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua
tuổi mẹ già nua
Mỗi ngày kia con lại
thấy bơ vơ
Ai níu nỗi thời gian
ai níu nỗi
Con mỗi ngày một lớn
khôn
Mẹ mỗi ngày một già
cỗi
Cuộc hành trình thầm
lặng phía hoàng hôn
Con quên mất thềm xưa
dáng mẹ ngồi chờ
Giọt nước mắt già nua
không ứa nỗi
Con mê mãi trên bàn
chân rong ruổi
Mắt mẹ già thầm lặng
phía sau lưng
Hôm nay con đã bao lần
dừng chân trên phố quen
Ngã nón cúi chào xe
tang qua phố
Ai mất mẹ sao lòng con
hoảng sợ
Tiếng khóc kia bao lâu
nưa đến mình
Chút lòng thành xin
thắp một bình minh
Trên đời mẹ bao năm
rồi tăm tối
Lời thơ như một nụ
hồng trắng
Con xin cài sẵn cho
những ngày sắp tới
“GỬI TẶNG MẸ KÍNH YÊU”
CON YÊU MẸ RẤT NHIỀU
CON YÊU MẸ RẤT NHIỀU
NGUYỄN TRỌNG TÙNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét